Ha ha! Tiểu Tương, ta sắp đá, ngươi phải đỡ a!” Vũ Nhi đứng ở chỗ cách Tiểu Tương không đến ba trượng, đang làm tư thế chuẩn bị sút bóng lớn tiếng nói: “Xông lên sút bóng!”
Vũ Nhi giơ chân dùng sức đá, lúc Tiểu Tương không có ý thức được, bóng liền bay qua bên phải hắn.
Tiểu Tương xoay người đi nhặt bóng nói: “Tiểu chủ tử càng ngày đá càng tốt, hiện tại Tiểu Tương đều đỡ không được.”
“Đương nhiên, phụ thân ta đá giói như thế, mà ta lại là nhi tử bảo bối của phụ thân, dĩ nhiên là đá phải giỏi rồi.” Vũ Nhi kiêu ngạo nói.
“Cái gì mà đá giỏi?” Thanh âm của Phượng Tần từ cửa viện truyền đến.
“A, phụ thân đã trở lại.” Vũ Nhi nhận quả bóng trong tay Tiểu Tương cao hứng nhìn về phía cửa viện.
Chỉ thấy hai tay Phượng Tần mang đầy hai bao lớn từ cửa viện chậm rãi bước vào, hắn giơ lam tử trên hai tay lên nói: “Vũ Nhi, Tiểu Tương các ngươi xem, ta mang về cho các ngươi thực vật ngon này, hôm nay ta đi ra bờ sông thiêu khảo, các ngươi nếm thử xem, ngon vô cùng a.”
Tiểu Tương lấy hai tay Phượng Tần chỉ có lam tử thực vật, xiên thiêu khảo sáng nay mang đi cũng không thấy, thế là tò mò hỏi: “Nương nương, sao không thấy mấy xiên thiên khảo ngài mang đi sáng nay?”
“Nga! Đó là vì hai tay ta đều cầm lam tử, Quân Tường nói lần sau bọn họ sẽ mang ra ngoài cho ta.” Chờ Tiểu Tương nhận lam tử trong tay xong, Phượng Tần ôm lấy Vũ Nhi đi vào trong phòng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-tan/230169/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.