Vũ Hàn Ân trong đây cặm cụi nấu đồ ăn nên không nhận ra có một người đang nhìn cô từ nãy giờ, một giây cũng không rời mắt. Kha Uyển Hy thì mãi đắm chìm trong suy nghĩ của mình về con người kia. Nàng bị nghiện người ta mất rồi.
Chiếc bụng trống rỗng nãy giờ của Kha Uyển Hy vẫn liên tục biểu tình. Nhìn lại đống bài Vũ Hàn Ân đưa mà thấy nản, nàng lắc đầu thở dài. Nàng đang mang một chiếc bụng trống rỗng thì không có chút tâm trí nào làm bài, mà một hồi về nhà cũng không có gì ăn. Aaaaa..........nàng biết phải làm sao bây giờ đây?
Vũ Hàn Ân từ trong bếp bước ra thì thấy Kha Uyển Hy không lo làm bài, mà nằm dài ra bàn, cắm đầu vào nghịch điện thoại. Cô khẽ nhăn hàng lông mày thanh tú một cái.
Kha Uyển Hy đang chăm chú vào điện thoại nên hoàn toàn không biết Vũ Hàn Ận tiến lại phía mình.
"Cốp......"
"Aaaaaaa......." Kha Uyển Hy thất thanh la lên, ôm lấy đầu mình, ánh mắt đầy vẻ vô tội ngước lên nhìn người phía trên, sao cô lại kí đầu em?
Kha Uyển Hy xoa xoa đầu, nàng định lên tiếng cãi, mà gặp phải ánh mắt của người kia nên thôi. Nàng có làm gì đâu chứ, bất công quá, nàng chỉ vừa cầm điện thoại lên thôi mà. Nàng định nhắn tin cho Hạ Đan nhờ mua đồ ăn dùm nàng thôi, chưa nhắn kịp đã bị cô ra tay không chút lưu tình.
"Đưa bài đây." Cô xoay bước ngồi xuống sofa, một tay chống vào thành ghế, một tay ngoắc tên nhóc kia lại, cô không màng tới biểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-trinh-nao-di-den-trai-tim-co/367842/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.