Edit: gau5555 
Beta: linhxu 
Phó Vân Ngọc đã sớm rời khỏi giường, lại thản nhiên trang điểm, mặc váy dài màu tím thuần khiết trong trắng, ra khỏi khuê phòng, Tiểu liên trong lòng ôm một đống lớn kinh thư, còn buồn ngủ đi theo phía sau của nàng. 
Xuyên qua con đường nhỏ phía trước, ra ngoài Yên ba uyển, tiến vào tây sương phòng, Phó Vân Ngọc ở trước của một gian phòng dừng cước bộ.Tayngọc nhẹ nhàng gõ ở trên cửa, không thấy tiểu hòa thượng ra mở cửa, lại tăng thêm lực đạo, trong phòng vẫn không có động tĩnh gì. Nàng chần chờ một chút, đẩy cửa mà vào. 
Gian phòng này là phòng giành cho khách tốt nhất, bên trong mỗi một vật phẩm được tạo ra cực vất vả, trên xà nhà hoa văn trang trí cũng được sáng tạo, gian ngoài được bày một bộ bàn nhỏ lằm bằng gỗ tử đàn quây thành vòng tròn, sát vị trí gần tường là một loạt hình cây độc đáo được chế tạo. Trong Phòng có rèm màu trắng ngăn cách, phía trước cửa sổ còn bày ra một bộ bình phong tuyệt đẹp. Mặt trên là một bức tranh sơn thủy tuyệt diệu, bên cạnh còn có hai hàng chữ, bức họa này có thể nói là hạng nhất 
Phó Vân Ngọc mở cửa đi vào, cũng không thấy bóng người của tiểu hòa thượng, trong lòng nghĩ đến: chẳng lẽ này A Căn ca còn đang ngủ? Thật sự là cái không xứng với chức niệm kinh sư phó nha. Dời bước đi tới buồng trong, muốn nhìn đến tột cùng, kết quả cũng là trợn mắt há hốc mồm. Nàng nhìn xuyên qua bình phong, thấy một nam nhân trần truồng 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-truong-nguoi-lien-di-theo-ta/1198729/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.