Edit: gau5555
Beta: linhxu
A a a a a a a a ~~ “A! Rất ngứa a ~ rất ngứa a!” Phó Vân Ngọc bỗng nhiên kêu to lên, kéo mạnh tay áo cố ý để trước mặt quan binh kia, dùng sức gãi, “A ~ rất ngứa, đau a ~ khó chịu muốn chết, toàn thân đều ngứa!”
Một tiếng gào to này, làm cho tất cả moi người ở đây đứng yên tại chỗ, Tiểu liên thất kinh trên mặt hiện lên sự giảo hoạt không thể nhận ra, liền nhảy dựng sang bên cạnh, cách nàng năm bước, vừa khóc vừa kêu: “A! Tỷ tỷ, tỷ, tay tỷ, a a ~ tỷ, tỷ bị nhiễm bệnh đậu mùa, này, bệnh này bị lây sang người rồi !”
Lời này vừa ra, toàn bộ quan binh thủ thành đều e sợ tránh không kịp, vị quan binh đi lên kia sắc mặt trắng bệch, vội vàng lui thật xa, ôm mũi, ghét bỏ nói: “Mau, đi mau! Thật sự là xúi quẩy!”
Khuôn mặt căng thẳng của Phó Vân Ngọc rốt cục cũng buông lỏng xuống, mấy người đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm, A Căn ca thu hồi phật chủ trong tay, tiếp tục niệm kinh. Mọi người thật cẩn thận đi qua cửa thành, đi rất xa, thẳng đến khi không nhìn thấy thành lâu cao cao, mới hoàn toàn trầm tĩnh lại. Vương quản gia trong quan tài liền đẩy hòm quan tài mà ra, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.
“Ai, làm ta sợ muốn chết, may mắn, trong quan tài này thật sự vừa buồn lại vừa nóng.” Ông vỗ vỗ ngực, không ngừng lặp lại .
Đêm qua, bốn người thương lượng một chút, xác định bắc thượng đường nhỏ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/phuong-truong-nguoi-lien-di-theo-ta/1198772/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.