Bãi đất trống cạnh một con suối nhỏ ngoại ô thành phố Opelucid
Trên bãi cỏ gần bờ suối Lâm Phàm đang tựa vào Drageon và ngồi đó nhìn Joy và May đang làm công việc chăm sóc và tắm rửa cho mấy con Pokemon của cô bé. Lorelei thì đang phụ giúp Winona chuẩn bị bữa tối cho mọi người và cho đám nhỏ Pokemon.
Nhưng chuyên luyện chế độc dược Lorelei là không có được tham gia vào giai đoạn nấu. Cô nàng chỉ phụ giúp bưng bê và đổ thức ăn ra đĩa mà thôi.
Rảnh rỗi Lâm Phàm bắt đầu nghĩ kĩ hơn về nguồn sức mạnh mà hắn đã sử dụng để gia trì và tăng phúc cho kĩ năng của Pokemon kia. Hay hiện tại hắn gọi nó là kĩ năng tăng phúc của huấn luyện gia.
Hỏi qua mấy nữ hắn mới biết được đến như Thiên vương viên mãn Lorelei cũng không có được dạng này kĩ năng. Hay chính xác là nàng vẫn chưa thể cảm nhận năng lượng đầu nguồn được ẩn chứa trong cơ thể mình kia.
Lâm Phàm nghĩ kĩ sau cũng dần hiểu được điều này. Dạng này kĩ năng cũng không có dễ dàng nắm giữ như vậy. Khi mà khai phá nó cần không phải là thực lực mà cần đó là ý chí lực.
Nếu Lâm Phàm không phải là có lần kia ở trong tổ kiến cơ duyên để cho hắn thân thể và trí não nhận lấy cực lớn tăng lên thì dựa vào hắn phát triển còn không biết đến bao giờ mới khai phát ra kĩ năng này đâu.
Cũng có thể là không bao giờ, khi mà ý chí lực của hắn từ đầu đến lúc đó vốn cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pokemon-bat-dau-thuc-hien-mo-uoc/2334208/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.