Càng lên cao gió càng lớn, chính vì lí do này mà tốc độ của Lâm Phàm cũng càng ngày càng chậm. Đồng thời càng lên cao tuyết bao phủ được càng dày đặc Lâm Phàm mỗi nhấc một bước chân đều cảm thấy khó khăn vì mặt tuyết lún xuống.
Cũng may dù cho là thời tiết khắc nghiệt như vậy nhưng khi lên cao Lâm Phàm cũng không thấy được hiện tượng khó thở như khi leo lên cao.
Điều này cũng đã được hắn thể nghiệm qua khi ở trên mỏm đá tinh khiết hay khi phi hành trên cao nên hắn cũng không cảm thấy bất ngờ. Và đó cũng là điểm đặc biệt của thế giới này khi ở mọi nơi lượng oxi trong không khí đều là rất sung túc.
Khi đi được nửa quãng đường hướng lên đỉnh núi Lâm Phàm không thể không di chuyển chậm lại để tìm nơi trú ẩn, bởi vì trời cũng đã dần tối và những cơn gió đã không còn đơn thuần là gió lạnh mà là kèm theo cả tuyết.
Với những cơn gió lớn kèm theo lượng tuyết dần tăng lên này thì đó là dấu hiệu báo hiệu rằng về đêm những cơn gió lớn sẽ biến thành những trận bão tuyết kinh khủng bao phủ nơi đây. Thời tiết sẽ khắc nghiệt hơn rất nhiều thời tiết ban ngày mà Lâm Phàm gặp được.
Lâm Phàm cũng không còn là di chuyển theo đường thẳng mà bắt đầu di chuyển uốn lượn vòng dần lên đỉnh núi để tìm kiếm nơi trú ẩn.
Gió ngày một mạnh hơn kèm theo lượng tuyết dày đặc mà nó mang đến khiến cho tầm nhìn của Lâm Phàm dần dần bị hạn chế và di
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pokemon-bat-dau-thuc-hien-mo-uoc/2334467/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.