Sau màn thút thít May bắt đầu kể cho Lâm Phàm nghe trong giọng có chút nức nở về chuyện mà hôm nay gặp phải trong cuộc thi Contest.
Hóa ra May cảm thấy tủi thân và tự trách là do Joy bảo May không có tư cách làm nhà huấn luyện biểu diễn Pokemon.
Nhìn nép vào ngực mình thút thít như con mèo nhỏ gặp mưa May Lâm Phàm không biết nói gì cho tốt vào lúc này. Hắn chỉ ngồi đó nghe May tâm sự.
Nhìn thấy May ngừng khóc 3 con Pokemon lập tức chạy lại bên May và Lâm Phàm. May đem chúng ôm vào lòng. Nhìn 2 con dễ thương Eevee cùng manh manh Bulbasaur May mỉnh cười và cũng quên đi tâm tình tiêu cực khi nãy.
May thản nhiên nằm trong lòng Lâm Phàm mà đùa vui cùng Eevee và Bulbasaur. Nhìn vậy Lâm Phàm chỉ biết im lặng dù sao tâm tình May mới khá lên xem như hắn chịu thiệt làm ghế cho May hôm nay đi.
Cũng may là Lâm Phàm thường xuyên tập luyện nên cơ thể có chút đô con hơn những đứa trẻ 12 tuổi khác nên hắn mới có thể ôm trọn đang vui đùa quên trời đất May vào lòng.
Còn May nằm trong lòng Lâm Phàm vui đùa với mấy con Pokemon, cảm giác an toàn bao trùm tâm trí nên May lộ ra rất thoải mái mà quên đi tất cả buồn tủi.
Mọi chuyện có thể sẽ không kết thúc nếu không có tiếng gọi của Satoshi từ xa khi đi tìm Lâm Phàm và May vì trời đã dần tối.
Khi nghe đến tiếng gọi của Satoshi May bỗng nhiên giật mình mà ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phàm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/pokemon-bat-dau-thuc-hien-mo-uoc/2334695/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.