Editor: Lemon
Trình Uyên thấy biểu tình Hứa Dữu không đúng liền lập tức trấn an cô.
“Anh đùa thôi em đừng cho là thật.
”
Hứa Dữu nhìn chằm chằm anh hừ hừ hai tiếng, xoay người đưa lưng về phía anh.
Trình Uyên nhanh nhẹn bò lên giường, từ sau lưng ôm lấy cô, Hứa Dữu giãy giụa một lúc Trình Uyên vẫn không chịu buông ra.
Hứa Dữu vùi đầu vào chăn rầu rĩ nói: “Em sẽ tranh thủ nhanh chóng kiếm được tiền.
”
Trình Uyên đã ý thức được mình nói sai, nhưng cẩu độc thân hai mươi mấy năm Trình Uyên làm sao biết được cách dỗ con gái.
Trình Uyên vùi đầu trên lưng cô, “Vừa nãy anh đùa thôi.
”
Hứa Dữu không tiếp lời anh mà nói “Em nhất định phải nhanh chóng hết bệnh, không bị bệnh mới có thể làm việc thật tốt, nhanh chóng kiếm được tiền.
”
Trình Uyên dùng thêm sức ôm cô.
Hứa Dữu nhíu mày.
Một lát sau cô lại nói: “Anh cách em xa một chút, em không muốn lây bệnh cho anh đâu.
”
Trình Uyên từ trong giọng nói nghe ra cô còn đang giận.
Anh còn muốn nói gì đó, Hứa Dữu đột nhiên nói một câu: “Em khát.
”
Hứa Dữu giãy giụa, có vẻ muốn ngồi dậy.
Trình Uyên liền lập tức bò dậy trước “Anh đi rót nước.
”
Hứa Dữu không tỏ vẻ gì, Trình Uyên liền vội vàng đi rót nước cho Hứa Dữu.
“Nước đủ ấm không em?”
Trình Uyên cẩn thận đút cho cô, Hứa Dữu thong thả uống nước gật gật đầu, nhưng cả quá trình cũng không thèm liếc Trình Uyên lấy một cái.
“Quả Bưởi Nhỏ, thực xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-buoi-ngot-ngao/2346494/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.