Những con ma kia vừa nhìn thấy Vương Lôi xuất hiện, đều bòra bên đường tránh vạn đường kim quang trên trán anh, trong chốc látđúng là cảnh bi thảm của địa ngục, bị ốm có, bị thương có, kêu trời gọimẹ có, mất vợ mất con có, cảnh tượng trong bãi tha ma đúng là bi thảmkhông thể tả. Vương Lôi đã trở thành ma vương giết ma, ngay cả Hàn TửNghi cũng rơm rớm nước mắt, nhảy xuống xe kéo Vương Lôi, che cái tráncủa anh lại, không cho anh tiếp tục hành hung.
"Ôi, loài người từ trước đều cho rằng chỉ có ma bắt nạt người, đâubiết ma chúng tôi bị loài người bắt nạt bi thảm thế này. Gặp phải ngườibát tự khác lạ, loài ma chúng tôi không biết đã rơi bao nhiêu nước mắt,tổn thương biết bao nhiêu trái tim, chịu bao nhiêu uất ức, nhưng lạichưa từng có ai giúp chúng tôi ghi lại". Ngải Giai mặt đã đầm đìa nướcmắt, xót xa cho thân phận của loài ma.
Vương Lôi hình như cũng biết mình đã làm một số chuyện không hay, nén cơn giận lại, trán của anh vừa được che lại, thì liền có ma nữ dám đứng ra, đại diện được cử ra chính là ma nữ áo đỏ kia. chỉ thấy cô tiến lênphía trước thành tâm thành ý nói: "Cầu xin đại sư Đường môn hãy cứu vớtcái mạng ma của chúng tôi".
Hạ Thi Đình ngớ ra, bây giờ cô mới hiểu mình đã đến chỗ tập trungnuôi dưỡng những con ma yếu đuối, quen gọi là chỗ ma nhỏ tránh nạn, quasự miêu tả đứt đoạn của ma nữ áo đỏ, cô đã biết những con ma này đều lànhững con ma yếu đuối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-cam-luan-hoi/295665/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.