Edit: Bàn
Văn Thông không nói dối!
Đây là ý nghĩ duy nhất mà Khúc Liệu Nguyên có thể nắm bắt rõ ràng khi tâm trí cậu nổ tung thành một thứ hỗn hợp ngọt ngào trong lúc nụ hôn đang diễn ra.
Hôn xong, gương mặt của cậu và Tống Dã đều đỏ bừng, nhìn về phía ánh mắt của đối phương cũng có chút ngượng ngùng né tránh.
Cuối cùng là Tống Dã kéo tay Khúc Liệu Nguyên, ý bảo cậu cậu nằm xuống cùng mình, đã hôn nhau thắm thiết như thế rồi, thì nằm chung một giường cũng rất tự nhiên, Khúc Liệu Nguyên không từ chối.
Trên chiếc giường đơn nhỏ 1m2, hai người chen chúc một chỗ, một tay Tống Dã vòng qua vai Khúc Liệu Nguyên ôm lấy cậu vào lòng, Khúc Liệu Nguyên nghiêng đầu dựa lên vai Tống Dã, giống như tư thế dựa sát vào nhau lúc Khúc Liệu Nguyên mệt rã rời khi bình thường bọn họ ngồi xe bus.
Ánh mặt trời rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, khiến bụi bặm li ti trong không khí không có chỗ nào che thân, từng hạt từng hạt, vui vẻ nhảy nhót lơ lửng trong ánh sáng.
"Đây là bọn mình cặp bồ với nhau hả?" Có tiếp xúc thân mật thực sự rồi, Khúc Liệu Nguyên vẫn cảm thấy rất không chân thật, cậu lại có thể cùng Tống Dã, như vậy? Ôi trời ơi.
"Đừng nói thô ra như thế chứ?" Trong lòng Tống Dã ngọt như kẹo đường, nói, "Bọn mình là đang yêu nhau, cậu nói đó, puppy love."
Khúc Liệu Nguyên sửa cho hắn: "soul love."
Tống Dã nói: "Đúng rồi."
Khúc Liệu Nguyên trong chốc lát thấy thật phấn chấn, lại muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-nha-to-lam-bai-tap-di/396691/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.