Concert hôm đó của Lưu Vũ Thiên, Lục Nhiên không đến.
Sân vận động ồn ào náo nhiệt, sau khi khán giả rời đi, chỉ còn lại một thân ảnh đơn bạc đứng ở nơi đài cao.
Nhiếp Vu Học nói: "Lưu Vũ Thiên, tôi thật không hiểu nổi cậu. Thích một người, sao không mạnh dạn nói ra?"
Lưu Vũ Thiên cười chua chát: "Có gì khác biệt chứ? Tôi, từ đầu, đã đến trễ một bước rồi."
Nhiếp Vu Học lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng suy sụp của Lưu Vũ Thiên. Hai người vừa là đối thủ vừa là anh em đã bao nhiêu năm nay. Từ lúc ra mắt, đến khi ở trên đỉnh cao vinh quang, được người đời xưng tụng là "Vũ Vương", là "Thần Ca".
Nhiếp Vu Học lắc đầu, đưa tay kéo Lưu Vũ Thiên rời khỏi sân khấu: "Đi, những lúc thế này phải uống rượu, mọi người còn đang đợi cậu đấy, đêm nay chúng ta không say không về."
----
Lục Nhiên không thể tham gia concert của Lưu Vũ Thiên, bởi vì hôm đó là ngày đính hôn của cô và Tiêu Mặc.
Lễ đính hôn của hai người được bí mật tổ chức tại biệt thự lớn của nhà họ Tiêu.
Ông bà Tiêu cũng bay từ nước ngoài về.
Buổi lễ đính hôn diễn ra rất đơn giản, chỉ có sự tham gia của gia đình hai bên, đơn giản như ăn một bữa cơm.
Lúc bữa tiệc kết thúc, Lục Nhiên ngồi trên xích đu ở hậu viên, Lông Xù không biết từ khi nào đã nằm phủ phục bên chân cô.
Lục Nhiên đưa tay xoa xoa bộ lông mềm mại của nó.
Tiêu Mặc bước đến, giọng nói trầm ổn vang lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-van-nam-anh-sang-moi-gap-duoc-anh/283569/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.