Chiếc xe dừng lại trước một con hẻm nhỏ. Lục Nhiên và Tiêu Mặc xuống xe rồi đi bộ vào trong. Hẻm nhỏ này hai bên đường là những hàng quán khác nhau, phần lớn là bán sách và quà lưu niệm. Đèn đường màu vàng rọi xuống làm tôn lên hai bóng dáng đang chậm rãi đi về phía trước.
Hai người dừng chân tại một quán cà phê nhỏ ở cuối hẻm. Quán cà phê này được trang trí theo phong cách vintage. Phía góc quán, một cô gái đang ngồi ở đó, cô gái có mái tóc dài đến eo, gương mặt ôn nhu dễ nhìn.
Lục Nhiên tiến về phía cô ấy, giờ tay ra chào hỏi: "Như Ý tiểu thư, rất vui được gặp cô."
Nguyễn Như Ý đưa tay ra bắt tay Lục Nhiên, ánh mắt khẽ lướt qua người Tiêu Mặc rồi gật nhẹ đầu.
Lục Nhiên nói: "Như Ý tiểu thư, rất cảm ơn cô đã đồng ý gặp tôi. Tôi đến là có chuyện muốn nhờ cô giúp đỡ."
Nguyễn Như Ý mỉm cười, nhìn qua hai người nam nữ trước mắt, nhẹ giọng nói: "Chuyện cô muốn nhờ, tôi đã nghe vị Tiêu tiên sinh đây nói qua. Lục tiểu thư, tôi đồng ý với cô, cũng rất cảm ơn cô đã đến tìm tôi."
Lục Nhiên ngạc nhiên hết đưa mắt nhìn Tiêu Mặc lại nhìn qua Nguyễn Như Ý.
Nguyễn Như Ý đọc hiểu ánh mắt của Lục Nhiên, chậm rãi nói: "Lục tiểu thư, những suy nghĩ của cô, tôi hoàn toàn hiểu rõ, cũng rất cảm ơn cô đã lo lắng cho tôi. Trước đây khi chuyện ấy không may xảy ra với tôi, tôi đã muốn làm cho rõ. Nhưng chỉ trách lúc ấy tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/qua-van-nam-anh-sang-moi-gap-duoc-anh/283574/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.