【Không cho phép thích người khác】
o
Lục Hào không dám buông tay.
Cậu tựa đầu lên lưng Huyền Qua, căng thẳng hít thở, trong đầu là giọng nói lặp đi lặp lại của hắn——câu trả lời “Tất nhiên là bằng lòng” đáp lại câu hỏi của Tiết Phi Y.
Cánh tay vòng quanh eo đối phương lại siết chặt hơn.
Lúc Tiết Phi Y bắt đầu nói chuyện thì Lục Hào đã tỉnh rồi, nhưng mà đầu óc cậu loạn quá, không dám mở mắt ra, càng chẳng biết phải nói gì.
Huyền Qua rất tốt với cậu, thế nhưng cậu lại giới hạn sự dịu dàng này, giới hạn quan hệ giữa hai người trên huyết khế.
Bởi vì không hy vọng xa vời thì sẽ không thất vọng.
Sẽ không có ai yêu cậu, không một ai, từ khi còn bé cậu đã biết——nhưng Huyền Qua nói là bằng lòng.
Trong nháy mắt đó, Lục Hào chỉ cảm thấy tất cả uất ức và đau buồn tích tụ trong lòng đều sắp tràn ra——hóa ra cũng có người bằng lòng yêu cậu.
Lục Hào kề sát trên vải áo mềm mại của Huyền Qua, lượng nước dư thừa trong mắt nhanh chóng được thấm đi. Cậu há miệng, vất vả lắm mới bật ra tiếng, “Anh đừng đi.”
Nghe thấy ba chữ này, tim Huyền Qua như ngừng đập hai giây, ngón tay chầm chậm xoa nhẹ đốt ngón tay Lục Hào mang ý vỗ về, “Ừ” một tiếng, “Tôi không đi.”
Giờ phút này, giọng nói của Huyền Qua dịu dàng quá đỗi, “Tôi——” mới phát ra nửa âm đã ngừng lại, bởi hắn bỗng nhận ra, Lục Hào cắn áo hắn, tiếng hít thở bất thường một cách rõ ràng.
“Lục Tiểu Miêu.” Huyền Qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1941017/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.