Đêm khuya, mặt bể lóng lánh những phản chiếu của các vì sao trên nền trời trong đẹp vô cùng.
Lúc ấy, trên đỉnh núi cạnh bờ bể, bỗng có hai tiếng than thở vẳng lên. Sau tiếng thở than lại có tiếng rên rỉ.
Ai lại than thở và rên rỉ giữa sườn núi chơ vơ này?
Đó là một người mặt gầy gò, râu cằm đã hoa râm, dính đầy máu. Nửa người ngâm dưới nước, nửa người nằm tựa trên một hòn đá. Vẻ mặt đau khổ và mệt mỏi đang há hốc để nuốt lấy không khí. Hình như y vừa lặn dưới nước lên thì phải. Nghỉ ngơi giây lát, y lại tuột xuống nước và bơi tới một bãi cát ở về phía xa khơi. Nhưng bãi cát xa quá, phải tốn công hơn hai tiếng đồng hồ mới bơi đến bãi gần sườn núi cao chót vót.
Y cố gắng lắm mới bò lên được bãi. Quá mệt mỏi, y nằm mọp xuống bãi cát thở hổn hển, sau mấy phút, y gượng ngồi dậy, xếp bằng tròn để điều hơi, vận sức. Có lẽ vì bị thương nặng quá, nội tạng đã bị chấn động nát, nên vừa vận khí một cái, y đã hộc ra ngay mấy bụm máu tươi.
Y lẩm bẩm nói mấy lời rồi thở dài, gương mặt y vẫn lạnh lùng.
Nhưng chỉ thoáng cái, hai mắt của y đã tia ra hai luồng ánh sáng phẫn nộ.
Y đứng lên, người lảo đảo, thất thểu leo lên sườn núi ở trước mặt.
Sườn núi dốc và rất trơn trượt, y leo mãi mới lên được. Hai bên mép y lại rỉ ra khá nhiều máu tươi, nhưng vẫn không chịu ngừng cứ tiếp tục cố leo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-khach-muon-mat/2277807/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.