Hoàng Kiên trúng độc, lập tức toàn bộ đô thống phủ đều đề phòng nghiêm ngặt.
Cơ hồ không đến một nén nhang thời gian, Hoàng Kiên đích trưởng tử liền điều động mấy trăm binh lính tinh nhuệ đem đô thống phủ vây chặt như nêm cối.
Hoàng Kiên đích trưởng tử cũng không cường thế giam giữ bất kỳ ai, cũng không có bất luận một câu gì hoài nghi người khác, hắn chỉ nói: “Gia phụ ở trong phủ bị người hạ độc thủ, chư vị đại nhân tạm thời chớ có rời phủ, vãn bối đã điều tới 500 tinh binh hộ vệ chư vị đại nhân an toàn.”
Một câu chẳng những giải thích lý do hắn điều binh, càng là ngăn chặn ý niệm muốn rời đi của mọi người.
Hoàng Kiên cùng Ôn Đình Trạm đã từng gặp nhiều đối thủ khác nhau trong quá khứ, bất luận là Đậu Hàng hay là Nhiếp trung thư lệnh, bọn họ đều không vì một thế loạn cục mà đẩy trách nhiệm lên người nối nghiệp, đích trưởng tử này của Hoàng Kiên có chút thủ đoạn cùng bản lĩnh.
Dạ Dao Quang cũng ngay giờ khắc này, mật thiết cảm nhận được tay cầm quyền binh của Hoàng Kiên nặng tới mức nào, điều binh khiển tướng chính là dễ như trở bàn tay, chẳng cần tới khẩu dụ cùng lệnh bài của Hoàng Kiên, chỉ cần là Hoàng Kiên nhi tử là có thể điều động binh mã tinh nhuệ đóng giữ, điều này thuyết minh địa vị của Hoàng Kiên thậm chí là toàn bộ Hoàng gia ở trong lòng tướng sĩ Tây Bắc.
“Độc kia…… Là Hoàng tam thái thái hạ?” Dạ Dao Quang có chút chần chờ hỏi.
“Là ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/172327/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.