Thấy Mặc Khinh Vũ nhìn có gì đó không đúng, Dạ Dao Quang nhanh chóng đem Âm Dương châu thu hồi lại.
Lúc này tâm ma mượn dùng âm dương chi linh Dạ Dao Quang làm trọng thương Mặc Khinh Vũ lần nữa khôi phục sinh cơ, đồng thời có được thân thể thuộc về Mặc Khinh Vũ thân thể.
“Không đúng, đây là...” Mạch Khâm so với Dạ Dao Quang phản ứng nhanh hơn một bước, “Đây là Tâm ma thối thể!”
“Làm sao có thể...” Dạ Dao Quang hoàn toàn không có chút cảm giác nào, nếu không phải vì phát hiện trong thân thể Mặc Khinh Vũ có một cỗ lực lượng kỳ dị bắt đầu phản phệ linh khí từ Âm Dương song châu của nàng, nàng không hề nhận thấy được tâm ma đã lặng yên không một tiếng động tiến nhập vào cơ thể Mặc Khinh Vũ.
“Sư phụ, giữa bọn họ có huyết thống.” Kim Tử đối với chuyện này có chút hiểu biết, “Tâm ma nguyên nhân chính là từ tâm niệm mà thành, người tu luyện vị tâm ma phản phệ cùng Mặc Khinh Vũ có huyết mạch sâu xa, đủ để thông qua huyết mạch lẻn vào trong người Mặc Khinh Vũmà không bị bất kỳ người nào phát hiện.”
“Khó trách!” Khó trách, Mặc Khinh Vũ có thể lợi dụng tâm ma này, nguyên lai giữa bọn họ thế nhưng có ràng buộc như vậy, Dạ Dao Quang trong lòng cười lạnh, “Mặc tộc thật đúng là ngay thơ tới mức buồn cười.”
Dám cùng ma làm bạn, còn tính toán nuôi ra một đại ma đầu canh cửa cho Mặc tộc bọn chúng sao?
Lúc này đây, tâm ma đã cùng Mặc Khinh Vũ nhanh chóng dung
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/172347/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.