“Bọn họ còn không biết thân phận của muội!” Qua Vô Âm vốn dĩ cũng hiểu cách làm người của Dạ Dao Quang, xưa nay Dạ Dao Quang dám làm dám chịu, tuyệt đối sẽ không chống chế.
“Bọn họ muốn chết!” Đôi mắt đen láy của Ôn Đình Trạm chợt lóe lên, sau đó cậu đứng dậy mím chặt môi đi ra ngoài.
Dạ Dao Quang va Qua Vô Âm đều im lặng nhìn theo cho đến khi hình bóng của Ôn Đình Trạm khuất xa không còn nhìn thấy nữa.
Một lúc lâu sau, Qua Vô Âm mới lấy lại tinh thần nói với Dạ Dao Quang: “Tướng công nhỏ nhà muội tức giận rồi.”
“Ừ, tức giận rồi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Dạ Dao Quang ngơ ngác gật đầu.
Đây là lần đầu tiên Dạ Dao Quang nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng như thế của Ôn Đình Trạm. Cậu rõ ràng không có vẻ tức giận gì nhưng tất cả mọi người xung quanh đều có thể cảm giác được khí lạnh xung quanh cậu.
Mãi cho đến lúc đồ ăn trưa làm xong, Dạ Dao Quang mới thấy Ôn Đình Trạm. Lúc này Ôn Đình Trạm đã thu lại hết khí lạnh, cậu đi từ ngoài bước vào mang theo ánh nắng rực rỡ khiến người ta cảm giác như có gió xuân thổi qua, cả căn nhà cũng ấm áp thêm vài phần. Sự thay đổi này khiến Dạ Dao Quang va Qua Vô Âm cảm thấy hình ảnh Ôn Đình Trạm lạnh lùng khi nãy chỉ là ảo giác của hai người…
Nhưng Dạ Dao Quang và Qua Vô Âm cũng không nói thêm điều gì vì có Qua Vô Âm ở đây nên Dạ Dao Quang không tiện nói nhiều,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2657680/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.