Ôn Đình Trạm nghe xong lâm vào trầm tư, lặng im chốc lát mới nói: “Như thật sự là người của Nguyên quốc sư, chỉ sợ lúc này hạ bộ nàng nhưng chính là dụng ý khác.”
“Còn có dụng ý khác?” Dạ Dao Quang nhíu mày hỏi.
“Còn có hai tầng dụng ý.” Ôn Đình Trạm xòe ra hai ngón tay, “Thứ nhất, chuyện này đột nhiên bộc phát ra, vừa đúng cùng chuyện Ninh An Vương tới, chỉ sợ bọn họ là mượn chuyện Ninh An Vương nhất định phải tới, mượn đến đây phân tán sự chú ý của muội; Thứ hai, muốn mượn đến đây thử xem thực lực của muội hiện tại như thế nào.”
Dạ Dao Quang nghe xong gật đầu, cảm thán nói: “Quả nhiên vẫn là A Trạm nghĩ chu toàn.”
Ôn Đình Trạm cười cười, hôn lên trán nàng.
“Vậy chàng nói, muội có nên mượn chuyện này buộc bọn họ phải lộ diện tìm tới?” Dạ Dao Quang lại hỏi.
Ôn Đình Trạm buông tay: “Tùy tâm ý của muội.”
“Chuyện này cũng không thể bát nháo.” Dạ Dao Quang nhíu mày, “Muội muốn mượn chuyện này đưa bọn họdẫn đến, nhìn một cái nút thắt mà bọn họ đến cùng muốn làm ra, mà muội lo lắng sự tình muội lại không thể khống chế được.”
“Dao Dao ngốc, muội đã quên sau lung muội là Thiên Cơ sư thúc, nếu không có như thế bọn họ cũng không cần thăm dò muội?” Ôn Đình Trạm vuốt ve mái tóc dài của Dạ Dao Quang, “Mà bọn họ sau lưng có thể không phải là Nguyên Đỉnh, mà là một thi hài nằm ở đế lăng nội, Nguyên quốc sư. Tuy rằng xét về mặt tình cảm, bọn họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2657966/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.