Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút, cảm thấy Ôn Đình Trạm nói cũng có lý vì thế liền lạnh giọng cảnh cáo một câu: "Ngươi tốt nhất không đừng có ý nghĩ không an phận với Ngưng Oản."
"Ta vì sao không thể không được có suy nghĩ không an phận với nàng?" Già La phản bác.
"Ngươi!" Dạ Dao Quang lại muốn động thủ bị Ôn Đình Trạm ngăn lại, hùng hổ nói, "Ngươi cũng không xem ngươi bao nhiêu tuổi đi."
"Ta năm nay vừa mới mười tám!" Già La không biết xấu hổ giương khuôn mặt trẻ con mở miệng, chủ nhân của thân thể này thật đúng mới mười tám tuổi.
Dạ Dao Quang:...
Ma quân đã làm những việc gì, tốt hay không tốt, Dạ Dao Quang đều đã biết, đầu tiên là Vân phu nhân sau là Nhạc Tương Linh, Dạ Dao Quang chỉ cần suy nghĩ một chút liền cảm thấy khó xử, Đơn Ngưng Oản là cô nương tốt, là người phàm tục, người ma kết hợp tuy rằng không có quá nghiêm trọng, nhưng cũng không thế lâu dài, Dạ Dao Quang cũng không muốn Đơn Ngưng Oản đi theo Ma quân rơi nhập ma đạo.
"Khụ khụ!" Ôn Đình Trạm nhẹ ho một tiếng, ngoảnh đầu cho Già La một ánh mắt ngầm ý cảnh cáo.
Già La sợ nhất là Ôn Đình Trạm, lập tức thu hồi một bộ cố ý chọc giận Dạ Dao Quang: "Ta đã biết, ta Ma quân sẽ cố gắng không động tình với một tiểu nha đầu phàm tục”
"Ngươi tốt nhất nói được thì làm được." Dạ Dao Quang lườm hắn một cái, liền xoay người rời khỏi.
"Ôi ôi ôi, ngươi đợi chút, chuyện của ta, ngươi giúp ta làm..."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658334/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.