Dạ Dao Quang dẫn theo Chương Trí Khâu đi nhìn tiểu cương thi.
Kim Tử mỗi ngày đều ở cạnh thứ này, nó cảm thấy nó cũng sắp bị biến thành một con cương thi rồi, rốt cuộc sư phụ vô lương tâm cũng tới tìm nó, Kim Tử bỗng chốc nhiệt tình nhào tới Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang lưu loát nghiêng người, Chương Trí Khâu phía sau nàng phản ứng cũng không chậm, cũng nhanh chóng lắc mình.
Vì thế Kim Tử hoa lệ dán lên người tiểu đạo đồng, làm tiểu đạo đồng nhà người ta sợ tới mức cả người cứng đờ.
Dạ Dao Quang tiến lên một bước, túm đuôi Kim Tử kéo nó xuống dưới: “Đã để đạo trưởng chê cười, trong nhà có mấy đồ hư hỏng.”
“Thần hầu!” Chương Trí Khâu nhìn Kim Tử, ánh mắt cuồng nhiệt, thiếu chút nữa còn sáng hơn cả đôi mắt vàng của Kim Tử.
Kim Tử lập tức bò tới phìa sau lưng Dạ Dao Quang, vươn ra cái đầu: “Ngươi muốn làm gì, muốn đánh tiểu gia ta sao?”
“Đã sớm nghe nói thần hầu hiểu âm dương, thông thái ngữ, nhưng chưa từng được nhìn thấy tận mắt.” Chương Trí Khâu tấm tắc nhìn của lạ.
“Sư phụ, hắn là người xấu.” Kim Tử ủy khuất nói với Dạ Dao Quang.
Người này nhìn nó với ánh mắt như nhìn thấy đồ tốt, sư phụ lại bình tĩnh nhàn nhã, hoàn toàn không có một chút phẫn hận.
Nếu đổi lại có một người nhìn chằm chằm sư công như vậy, chỉ sợ sư phụ đã sớm xù lông, thật là đãi ngộ khác biệt, đãi ngộ khác biệt mà!
Chương Trí Khâu lúc này mới có chút mất tự nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658535/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.