Chước Hoa tỷ tỷ, chuyện này ta không làm tốt.” Tiêu Sĩ Duệ hổ thẹn, trong lòng cũng có chút bực bội.
Cho tới nay đều là Ôn Đình Trạm vì hắn bài ưu giải nạn, lần này thật vất vả hắn mới có cơ hội có làm thay Ôn Đình Trạm gì đó, thế nhưng xuất sư thật bất lợi.
“Là ta có lỗi.” Thượng Ngọc Yên tranh nhận sai.
“Hai người các ngươi đừng tranh qua tranh lại, chuyện này còn chưa chấm dứt.” Khóe môi Dạ Dao Quang nhẹ cong.
Dụ gia nhị gia đã chết, vậy chứng minh hắn không phải chủ mưu, sau lưng còn có người khác, người này hại Dụ Thanh Tập nhưng mục đích cùng Dụ nhị gia không giống nhau, chỉ là vừa lúc bắt được Dụ nhị gia, mượn cây đao này giết người.
“Đi tới Ngưu gia nhìn xem.” Dạ Dao Quang hỏi Tiêu Sĩ Duệ, “Người Ngưu gia ngươi đã làm thế nào?”
“Người Ngưu gia nhưng thật ra không có chuyện gì, bọn họ là chịu Dụ gia sai sử, bọn họ biết người cũng đã chết, ta đã phái người canh chừng.” Tiêu Sĩ Duệ nói với Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang gật đầu liền rời đi Dụ gia, nàng cảm thấy chủ mưu là người thông minh, nếu biết Dụ gia bị bại lộ, tất nhiên sẽ biết nàng đi tới Ngưu gia, thứ đồ vật hắn dùng để rat ay nếu như đủ thông minh tất nhiên là sẽ vứt bỏ, nếu mang theo sẽ lo lắng bị nàng truy tung, sợ hãi mà bại lộ hành tung.
Quả nhiên, Dạ Dao Quang tới Ngưu phủ, đi thẳng tới nơi giấu người rối, quả nhiên tìm được con rối kia, trên lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quai-phi-thien-ha/2658595/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.