Thương Khâu uống thuốc, cảm giác tốt hơn một chút.
Nhưng bởi vì đã bị thương nặng, cho nên "thọ mệnh" ngắn lại không ít.
Thương Khâu tỉnh lại xong, liền cùng Tạ Nhất trở về nhà.
Tiểu Điểu Điểu đang ở cửa lăn Tiểu Đào Tử chơi, vừa thấy bọn họ vào, lập tức vùng vẫy cánh nhỏ.
Tạ Nhất nhanh đem Tiểu Điểu Điểu ôm ở trong ngực, nói:
"Con không ngoan a, sao còn không đi ngủ, trời sắp sáng."
Tiểu Điểu Điểu rất có tinh thần.
Nhóm trứng trong hộp đã ngủ, Tiểu Điểu Điểu vẻ mặt vẫn tỉnh táo.
Bất quá ba ba bắt đi ngủ, Tiểu Điểu Điểu đành phải lăn Tiểu Đào Tử thả lại mâm đựng trái cây, sau đó tự mình leo lên giường em bé, dùng cánh nhỏ nắm chăn, đắp đàng hoàng ngủ.
Đã là sau nửa đêm, không ngủ được mấy tiếng.
Thương Khâu trở về, lần đầu lười đi tắm rửa, bởi vì không có gì sức lực.
Hắn nằm ngửa ở trên giường, nhìn trần nhà.
Kỳ thật hắn đã sớm tỉnh, nghe thấy Tạ Nhất cùng Tất Bắc nói chuyện, cũng biết chính mình thời gian không nhiều.
Thương Khâu nhắm mắt lại.
Không biết có thể tìm cung Tư Nghệ hay không……
Khi hắn miên man suy nghĩ, cửa phòng đột nhiên mở ra, một trận gió tiến vào.
Thương Khâu mở choàng mắt, bóng đen đã trực tiếp tới mép giường Thương Khâu rồi.
Đối phương vững chắc khóa Thương Khâu trên giường.
Thương Khâu nhìn thấy thế nhưng là Tạ Nhất, hơn nữa Tạ Nhất còn trần truồng.
Thương Khâu vội vàng nói:
"Ngoan, mau đi mặc quần áo, hiện tại thời tiết lạnh."
Tạ Nhất cười, nhướng mày, nắm cằm Thương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-an-dem-ky-la/2028891/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.