Tạ Nhất có chút ngượng ngùng, liền nghe được một bàn trong góc cất lên giọng non nớt của trẻ con.
Giang Lưu Nhi:
"Đại Thánh, Đại Thánh, chuyển Tinh Nguyên vì sao dùng miệng?"
Nó nói rồi còn học động tác của Thương Khâu, ôm Đại Thánh thú bông cũng điểm điểm miệng mình, còn chớp chớp mắt to, vẻ mặt ngây thơ.
Đại Thánh:
"......"
Đại Thánh đột nhiên kêu rên một tiếng, gục đầu xuống nằm lên bàn.
"Cộp!"
Giang Lưu Nhi vẻ mặt kỳ quái, nói:
"Đại Thánh, Đại Thánh bị làm sao vậy?"
Đại Thánh ngẩng đầu lên, ân cần giảng dạy cho Giang Lưu Nhi.
"Tiểu trọc đầu này, đừng làm động tác hạ lưu như vậy!"
Giang Lưu Nhi càng là vẻ mặt ngốc, nói:
"Hạ lưu? Hạ lưu là gì? Thượng lưu thì sao? Đại Thánh, Đại Thánh, hạ lưu rốt cuộc là cái gì?"
Đại Thánh:
"......"
Tạ Nhất:
"......"
Thương Khâu cũng không nóng nảy, liền đi hỗ trợ bưng món cho khách. Tạ Nhất cắn răng một cái, căng da đầu nói:
"Được!"
Thương Khâu cười cười, đột nhiên giơ lên ba ngón tay quơ quơ, nói:
"Ba lần, vừa rồi tôi đã quên nói."
Tạ Nhất:
"......"
Mẹ nó!
Tạ Nhất trong lòng đột nhiên chửi một câu thô tục.
Sao cảm thấy không phải vấn đề chuyển Tinh Nguyên. Thương Khâu giống như đang đùa giỡn mình? Nhất định là ảo giác!
Tạ Nhất nghĩ thầm.
Dù sao đã hôn hai lần, hơn nữa cũng không mất khối thịt nào, ngược lại thập phần sa đọa, còn cảm thấy thực thoải mái. Nếu thoải mái cũng không mất khối thịt nào, hơn nữa mình cùng Thương Khâu đều không có bạn gái, vậy...... hôn thì hôn đi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-an-dem-ky-la/2029043/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.