Trên căn cứ không trung Lạp Phổ Tháp một mảnh bận rộn, tất cả mọi người đang khẩn cấp tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh. Một chiếc phi cơ loại nhỏ đáp xuống giàn giáo, tiến nhập vào khoang thuyền.
Vừa từ cửa phi cơ nhảy ra, thứ đầu tiên mắt Lưu Bình An thấy là cơ giáp màu đen đứng giữa khoang thuyền -- hắc võ sĩ. Mà điều khiển viên Edward của nó một thân trang phục điều khiển đen tuyền, tùy thời chuẩn bị xuất phát.
Đối phương tựa như cảm giác được Lưu Bình An nhìn chăm chú, lập tức xoay người lại, đi tới chỗ bọn họ. Edward nhìn thoáng qua Aslan, người sau hướng hắn làm một quân lễ.
“Huấn luyện viên.”
Con ngươi bích lục nhìn Edward, người sau cũng dùng ánh mắt nghiêm khắc xem kỹ đối phương. Giữa hai người không khí ngưng trọng, có loại cảm giác hết sức căng thẳng. Lưu Bình An đang muốn mở miệng, Edward đã mở lời trước.
“Ngươi là Aslan hay nhền nhện?”
“Tùy ngươi cho rằng thế nào.”
“Ngươi tiểu tử phiền toái này.” Edward hừ hừ hai tiếng, sau đó cong khóe miệng, vươn tay với hắn, “Hoan nghênh trở về.”
Cảm giác thanh niên cho hắn đã cải biến. Thời điểm y mỉm cười sẽ tạo cho người khác cảm giác vừa quen thuộc vừa hoài niệm, thế nhưng sức mạnh cùng với khí tức mà thanh niên thao túng lại là xa lạ như vậy.
Bất quá, chỉ cần đạt được ong chúa tán thành, tức là đồng bạn của họ. Tuy rằng thật sự thực ghen tị, nên cứ đánh giá cho rằng hắn là thể dung hợp của Aslan cùng nhền nhện đi.
Aslan nắm bàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-bo-phong-hau-ke-hoach/800282/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.