“Gần nhất, ta cảm giác thân thể xuất hiện một điểm biến hóa.” Aslan ngữ khí vững vàng, nghe không ra một tia nôn nóng hay lo lắng nào. Không có bất cứ nghi hoặc nào, tựa hồ là chuyện thực tự nhiên.
“Ta tin ngươi cũng chú ý tới đi? Fitzgerald lực lượng thực kinh người, lúc hắn mới vừa vào học cũng không có được sức mạnh như vậy. Ta không biết những người khác cũng có loại biến hóa này hay không, thế nhưng có một điều có thể khẳng định, biến hóa của chúng ta đều xuất hiện sau khi tiến vào học viện.”
Eugene tựa vào vách tường im lặng lắng nghe Aslan, cặp kính che khuất ánh mắt hắn, không thể nhận biết biểu tình hắn lúc này.
“Nhền nhện liên tiếp tập kích học viên học viện quân sự, tựa hồ còn chuyên chọn nữ sinh mà tập kích. Hai chuyện này có liên quan.”
Aslan dùng không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định. Con ngươi bích lục nhìn chăm chú vào Eugene, chờ đợi đối phương mở miệng.
Hồi lâu sau, Eugene mới gãi đầu, nói: “Ngươi suy nghĩ nhiều quá, Aslan điện hạ.” Hắn vòng qua Aslan, định mở cửa đi ra ngoài. Lại bị Aslan ngăn lại.
Cổ tay truyền đến đau nhức khiến Eugene chửi nhỏ một tiếng, “Uy uy, dùng bạo lực không tốt mà?” Ngẩng đầu đối mắt với Aslan, Eugene thở dài, “Được rồi, ta nói, ta tất cả đều nói, còn không được sao?”
Eugene đặt mông ngồi lên bồn cầu, từ túi áo rút ra một điếu thuốc nâng về phía Aslan lắc lắc, “Ngươi sẽ không để ý đi?” Người sau không trả lời, hắn cho là đối phương ngầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-bo-phong-hau-ke-hoach/800362/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.