Ăn cơm tối xong, Lưu Bình An chủ động giúp dọn dẹp chén đĩa. Smith vốn cũng muốn giúp, nhưng lại bị Edward trục xuất ra khỏi phòng bếp.
“Sao phải đuổi ảnh ra?” Thiếu niên cuốn ống tay áo tới khuỷu tay, đi tới trước bồn rửa chén.
“Bởi vì tên kia tương khắc với việc nhà.” Edward cũng không muốn ngày mai không có chén đĩa để dùng.”Tóm lại, phòng bếp là một chỗ thần thánh, tuyệt đối không để cho cái loại như tên kia làm bẩn. Cậu tuyệt đối không cho anh ta đi vào phòng bếp, biết không?”
“Hả? Vâng…” Thiếu niên gật đầu, bắt đầu giúp rửa chén đĩa.
“Đúng rồi, sao cậu phải mặc quần áo của tên Smith kia thế?” Từ nãy khi vào cửa đã bắt đầu chú ý chuyện này rồi, nhưng Edward vẫn nhẫn nại tới giờ mới hỏi. Từ trong áo sơ mi của đàn ông lộ ra xương quai xanh và hai chân của thiếu niên, cảm giác rất thú tính. Bất quá, cậu đang mặc quần áo của tên con trai khác, cái này khiến Edward rất ghen tỵ.
“Bởi vì quần áo của tôi ướt hết toàn bộ rồi.”
“Máy giặt có chức năng sấy khô quần áo đó, cậu có bỏ vào sấy chưa?”
“Ừm.. Đợi lát nữa thay quần áo.”
Kết quả sau khi đi thay xong, vẫn là áo sơ mi của đàn ông. Cỡ của quần áo không hợp với người cậu, nhìn là biết không phải của Lưu Bình An. Điều này khiến Smith không vui, “Quần áo này là của ai?”
“Trước kia cùng trong đội…Người đó là? Quên tên mất rồi.” Lưu Bình An dùng ngón tay nâng cằm lên, hình như đang cố gắng nhớ lại.
“Vì sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-bo-phong-hau-ke-hoach/800418/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.