"Có chuyện gì?" Tiếng bước chân dồn dập đến ngày càng gần theo sau đó là một giọng trầm vang lên.
"CưỜng Tử, bỏ thương xuống, cô ấy cũng là người một nhà." Người đàn ông vừa bước vào tiêu sái lại gần hắn-kẻ đang giơ thương đối đầu với Mạc NGạn, nói:"Tôi biết cô ấy, là cảnh sát mới tới nhận chức ở tổ bốn, là cấp dưới của Kiều đội trưởng....".
Bỏ thương xuống Cường Tử liền đi tới đỡ đồng đội của mình đi tới chỗ Mạc NGạn, người cảnh sát bị thương gật đầu chào người đàn ông rồi lại nhìn sang Mạc Ngạn nói:"Lúc trước đã từng được nghe tới danh cô, lời đồn quả là không sai, chỉ một đòn xém làm Đông Húc bị trật tay, bây giờ bản thân mới được lĩnh giáo....."
Nghe lời nói châm chọc của người kia, Mạc NGạn chỉ cao ngạo nhếch môi, không tiếp lời. Tuy Mạc NGạn cùng với cảnh sát đã từng có vài lần hiểu lầm nhưng cô cũng không để bụng, mặc dù suýt làm vài người đồng đội bị thương nhưng bất quá cũng chỉ là tự vệ chính đáng mà thôi.
"Cô đến hiện trường làm gì? " Giọng nói trầm lạnh của người đàn ông kia vang lên. QUa ánh đèn pin lé lói, một khuôn mặt bặm trợn đang nhíu mày.
"Thân là cảnh sát, tôi đương nhiên là tới điều tra hiện trường." Mạc Ngạc thẳng thắng nói lí do của mình. Mạc NGạn bởi vì đồng nghiệp bị thương mà còn cảm thấy hơi băn khoăn nhưng sau khi thấy vẻ mặt vênh váo tự đắc của người đàn ông liền đáp lại bằng ngữ khí không khách khí, kiêng nể.
Người đàn ông mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-canh-tinh-duyen/1623744/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.