Lúc Hứa Trường Lưu thấy Tam Thất, miệng trề ra có thể treo được một cái bình dầu.
“Tam Thất tỷ, tỷ quá đáng rồi. Có phải nếu ta không đến mời tỷ, tỷ sẽ không đến chỗ ta không?” Hắn ta lẩm bẩm oán trách: “Hôm qua tỷ đã hứa sẽ đến, ta đã đợi tỷ cả ngày!”
Tam Thất hôm qua chỉ lo làm ‘canh an thần giữ ấm’ ở Tướng quân phủ nên không để ý đến bên Định Bắc Hầu phủ, nhưng cũng đã cho người mang không ít nước tuyết tùng bách đến Hầu phủ.
“Ừm, là ta thất hứa không đúng.” Tam Thất gật đầu, lắc lắc túi nước trong tay: “Ta đã đặc biệt pha một loại canh ấm mới cho Tam nương tử làm quà xin lỗi, được không?”
Hứa Trường Lưu nuốt nước bọt, ‘canh ấm’ hôm qua hắn ta cũng đã uống, thơm đến mức sắp mê mẩn rồi.
Loại đặc biệt này chắc chắn còn tuyệt vời hơn!
“Tỷ của ta, tỷ tỷ ruột của ta! Tỷ nói thế là khách sáo rồi, cái đó… hì hì, ta có thể nếm một ngụm không? Chỉ một ngụm thôi!”
Nam Tầm bên cạnh len lén cười, Hứa Trường Lưu tức giận nói: “Nam Tầm, ngươi đừng có cười! Ngươi suốt ngày theo tỷ của ta, có đồ tốt chắc chắn là được ăn trước! Đừng có ăn no rồi quay ra cười người đói!”
“Cũng đúng.” Nam Tầm sờ bụng: “Theo Quận chúa không dám nói gì khác, nhưng món canh thơm phức kia thì no nê lắm!”
Trường Lưu Thế tử suýt nữa tức thành con cá nóc.
…
…
“Được rồi, mau đi thôi.” Tam Thất thúc giục họ nhanh chóng đi, lúc sắp đến cửa chân nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-chua-duoc-tram-quy-dua-dau-thieu-tuong-quan-co-dam-cuoi-khong/2795461/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.