Edit: Cá
Đứa trẻ ngỗ nghịch Trần Trình vì để được ăn đồ ở Mỹ thực trong trí nhớ nên một tuần qua cực kỳ ngoan ngoãn nghe lời, không vì người khác làm phật ý mà khóc lóc om sòm. Trước kia khi bị Trần Tân dạy dỗ, Trần Trình luôn khóc hu hu, mỗi lần vừa cất tiếng khóc thì Trần phu nhân ngay lập tức mềm lòng. Hiện tại Trần Trình là tự nguyện, vẫn luôn lẩm bẩm Mỹ thực trong trí nhớ, Trần phu nhân nghe thấy thì sẽ nói mấy câu.
Kiểu như: “Không phải chỉ là đồ ăn thôi à, không phải chỉ ăn ngon hơn bình thường chút thôi à, đáng giá để cho anh em tụi bây như thế hả?”
Cuối cùng lời hứa của Trần Tân đã đúng hẹn thực hiện, buổi sáng Trần Tân đi làm thì Trần Trình tung ta tung tăng đuổi theo: “Anh đừng quên những gì đã hứa với em!’
Trần Tân: “Tối anh mang về cho em.”
Trần phu nhân: “Để tối nó mang về xem rốt cuộc ăn ngon đến nhường nào, khiến cho đám tụi bây nhớ thương mãi.”
Trần phu nhân còn trách oan mấy người chị em bạn dì nữa, vốn họ không muốn đề cập đến Mỹ thực trong trí nhớ trước mặt Trần phu nhân, chỉ là hôm ấy đúng thời điểm Mỹ thực trong trí nhớ ra sản phẩm trên gian hàng online nên mới nói mấy câu, xong có người cướp được bánh hạt dẻ, kích động quá nên cười lớn, nói con trai mình thích ăn bánh hạt dẻ của Mỹ thực trong trí nhớ nhất.
Ngay hôm đó Trần phu nhân liền ăn thử ít bánh hạt dẻ, cực kỳ ngon, cảm thấy mấy người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-com-nho-cua-nu-phu-co-xuyen-kim/202697/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.