Trên đường trở về, Thẩm Mặc không khỏi toát mồ hôi nói:
- Người ta nói khuê nữ theo cha, đúng là không sai chút nào.
Thiết Trụ nghe không hiểu, nhưng ngoạc miệng cười nói:
- Đại nhân nhìn xem, biệt thự của chúng ta rất đông người.
Thẩm Mặc liếc mắt một cái, thuận miệng nói:
- Chắc là báo hỉ.
- Tiểu nhân thấy không phải, hình như toàn là người đọc sách mặc trường bào.
Thẩm Mặc khép quạt lại, nói:
- Thiết Trụ.
- Có.
- Đi đầu dẫn đường.
Thẩm Mặc đá đít hắn.
- Có cái gì nữa, tới đó xem là biết rồi.
- Vâng.
Chỉ thấy cả viện tử bị các sĩ tử mặc nho sam vây kín vòng trong vòng ngoài.
Thẩm Mặc đi tới gần, vỗ vai sĩ tử ngoài cùng hỏi:
- Làm phiền huynh đài cho hỏi, vì sao bên trong không cho mọi người vào?
- Vì bên trong đã không còn chỗ nữa.
Sĩ tử đó đáp.
- À... Vậy làm phiền để tại hạ vào.
Thẩm Mặc cười.
Sĩ tử kia cảnh giác:
- Ngươi chớ hòng chen ngang, muốn báo danh ngoan ngoãn xếp hàng đi.
Nói rồi còn dứ dứ nắm đấm:
- Ca ca ta văn võ song toàn đấy.
Thẩm Mặc ngạc nhiên:
- Báo danh? Báo danh cái gì.
- Bọn ta muốn gia nhập hội Quỳnh Lâm.
Đám đông đồng thanh:
- Chẳng lẽ cười không muốn à?
- Tại hạ chỉ muốn vào nhà.
- Xếp hàng.
Đám đông đồng thanh quát.
- Nhưng đó là nhà tại hạ mà.
Thẩm Mặc cười khổ:
- Không thể về nhà cũng phải xếp hàng chứ?
- Ngươi là ...
Đám đông lúc này mới nhìn y thật kỹ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2628809/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.