Đám Thẩm Mặc không muốn gây chú ý, lền theo dòng người dạt sang bên đường, nhìn thấy sau hai đội quan binh là một đội xe dài dằng dặc, toàn bộ đều là xe la, kéo những chiếc xe giống nhau y như đúc. Đồ trên xe dùng vải dầu phủ lên, dùng thừng buộc kín mín, làm người xem náo nhiệt bên đường bàn tán xôn xao.
- Đây là đội xe gì mà dài thế?
Thẩm Mặc hỏi nhỏ, Chu Thập Tam nheo mắt lại nói:
- Xe của công bộ đấy, còn cắm cờ trong cung, nghe nói cung Ngọc Hi của bệ hạ bị động đất làm hỏng, có thể là đưa vào sửa Tây Uyển.
Bên cạnh có một người cười lạnh:
- Vị này chỉ biết một mà không biết hai. Bệ hạ đã nói chỉ sửa cung Ngọc Hi, đâu cần tới nhiều vật liệu như thế, chẳng phải cần tới nhiều xe kéo như thế.
Hắn chỉ chỉ vào hàng xe nói:
- Bên trong này có một nửa là hàng riêng của Triệu thị lang.
- Làm sao ngươi biết?
Chu Thập Tam không tin:
- Ngươi lật lên xem rồi à?
- Mặc dù ta chưa lật lên, nhưng ở Thiên Tân đã nhìn thấy bọn họ rỡ hàng từ thuyền xuống. Ghê lắm, tới tận tám chiếc thuyền lớn, chất lên hai trăm cỗ xe, nhìn công nhân vận chuyện cẩn thận như thế, chắc chắn phải là đồ quý hiếm.
- Tới mới đó sao?
Chu Thập Tam hỏi Thẩm Mặc, y gật đầu:
- Gần như thế.
Khi Hồ Tôn Hiến tiễn y, có than vãn Triệu Văn Hoa là một con quỷ hút máu, vơ vét mọt trăm vạn lượng bạc, còn những thứ đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2628860/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.