- Được.
Thẩm Mặc ra lệnh:
- Làm theo lời hắn.
Thuyền đội của Diệp Ma quả nhiên không đi theo, nhìn hai con thuyền nhỏ một trước một sau rời khỏi thôn Thượng Long.
Khi thuyền sắp vào Thái Hồ, Lục Tích lệnh thủ hạ dừng thuyền, nói với Thẩm Mặc:
- Đưa thuyền vào gần đây.
Thẩm Mặc sai thuyền tới gần, Lục Tích lại nói:
- Ngươi tự qua đây mà ôm hắn về.
Nói xong lắc lắc đèn trong tay:
- Đừng giở trò, nếu không mọi người cùng chết hết.
- Được, ngươi cũng đừng giở trò.
Thẩm Mặc gật đầu, theo lời đi tới, hộ vệ của y giơ cung lên, nhìn chằm chằm Lục Tích, có chút hành động khác lạ là cho hắn thành nhím.
Thẩm Mặc tới bên Lục Tích, khom người vác Hải Thụy lên, đặt trên vai như vác bao tải, có thể thấy Hải đại nhân gầy thế nào.
Đợi Thẩm Mặc xoay người đi, chầm chậm quay về, khóe miệng dưới mặt nạ của Lục Tích hiện lên nụ cười tàn khốc, tay phải đặt trên xe lăn ấn mạnh xuống.
Thấy hắn có hành động khác thường, vệ sĩ của Thẩm Mặc không cần suy nghĩ bắn nỏ trong tay ra, nhưng một mũi tên mang ánh sáng xanh cũng từ tay vịn như chớp bắn vào lưng Thẩm Mặc.
Lục Tích chán sống từ lâu rồi, chẳng qua chỉ đợi cơ hội này để cùng Thẩm Mặc đồng quy vu tận.
Tay vịn xe lăn của hắn, kỳ thực là một cái nỏ bí mật, phát động cơ quan, là có thể bắn ra một mũi tên, trên mũi tên đó tẩm chất kịch độc, ai trúng là chết ngay.
Mặc dù như thế thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629067/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.