Câu đối thơ của cử nhân Phúc Kiến vừa đưa ra, tức thì được mọi người reo hò, nhưng Thẩm Mặc lại biến sắc, Từ Vị hỏi nhỏ:
- Làm sao thế?
- Không sao cả...
Thẩm Mặc lắc đầu, kỳ thực ở Dụ vương phủ, y từng đối qua câu có bảy tám phần tương tự, trong đó có mấy câu giống hoàn toàn, chẳng lẽ trên đời có chuyện trùng hợp như thế?
Lúc này Nam Trực Đãi cũng nghĩ ra:
- Ta phải có tất cả các số, đó là một tới mười, còn thêm vào trăm, ngàn, vạn. Nghe nhé --- bách xích lâu tiền trượng bát khê, tứ thanh khương địch lục kiều tây. Truyện thư vọng đoạn tam xuân nhạn, ỷ chẩm sầu văn ngũ dạ kê. Thất tịch nhất phùng ngưu nữ hội, thập niên không thuyết án mi tề. Vạn thiên tâm sự tràng hồi cửu, nhị nguyệt hoàng ly hướng khách đề.
Quả nhiên là cho tất cả mọi số vào không thiếu số nào.
Cử nhân Tứ Xuyên tính đủ mọi trò vẫn đành thất thểu lui xuống. Vì thế còn lại tứ đại cao thủ, lần này cử nhân Nam Trực Đãi ra đề, hắn nghĩ một lát rồi nói:
- Ta ra một vịnh xuân mười chữ, hoa chi lộng ảnh chiếu song sa ánh nhật tà, các vị có đói được không?
- Để ta trước.
Phúc Kiết đang chiến đấu hăng, không khiêm tốn nữa:
- Ta đối bằng mười chữ vịnh hạ, liên tân trường thủy thiếp thanh tiễn sổ điểm viên..
*** Cành hoa chiếu bòng rèm thưa dưới ánh chiều tà.
Sen mới chồi mặt nước phủ xanh mấy ao tròn.
- Mười chữ của ta là một bài thơ.
Nam Trực Đại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629221/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.