Đêm hôm đó, Thẩm Mặc không về phủ nha, mà ở trong một biệt viện kín đáo.
Hôm sau trời còn chưa sáng, mấy cỗ xe đã đi vào biệt việt, sau khi cửa lớn đóng lại, người trên xe đi xuống, toàn là vị tài thần cổ đông chủ yếu và đại chưởng quầy của Hối Liên.
Thường ngày bọn họ có không biết bao nhiêu người xun xoe nịnh bợ, mặt hếch lên trời, nhưng lúc này như học sinh nhỏ, ngồi ngay ngắn trong phòng khách, không dám thở lớn một tiếng.
Phòng khách không lớn, mặc dù bố trí mộc mạc hết mức có thể theo sở thích của Thẩm Mặc, nhưng long tiên hương lượn lờ trong lò bốc lên, danh họa treo trên tường, làm người ta nhìn ra phú quý ngầm ẩn trong đó.
Tuy trong viện có hạ nhân huấn luyện chu đáo, nhưng phục vụ trong phòng lại là hộ vệ của Thẩm Mặc, từ điều này có thể nhìn ra tầm trọng yếu cơ mật của hội nghị.
Thẩm Mặc dù không mặt quan phục, nhưng lời nói cử chỉ mang vẻ ung dung trấn tĩnh, nhìn một cái là biết do ở vị trí cao lâu ngày hun đúc ra.
Y bảo Tam Xích đưa thứ mình viết chia cho mọi người xem.
Sau khi mọi người nhận được tài liệu, liền tập trung tinh thần đọc, một lúc sau không bình tĩnh được nữa, người lông mày rung rung, người nắm chặt tay, người thì thầm với nhau.
Thẩm Mặc như không thấy, ánh mắt xuyên qua cửa sổ nhìn bầu trời trong veo, làm người ta khó nắm bắt.
Tới khi trong phòng yên tĩnh lại, y mới nhìn hai hàng người ngồi dưới, hỏi:
- Xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629351/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.