Từ Giai kiên quyết không nhận hàm "thượng quốc trụ".
Thấy ông ta khiêm nhường như thế, hoàng đế đương nhiên càng thêm vui mừng, không cưỡng ép nữa, chuyển sang phong làm "tả quốc trụ", ai ai cũng hâm mộ.
Người khác còn đỡ, Cao Củng trong lòng lo lắng, biết mình còn xung đột với Từ Giai, hoàng đế sẽ không ngả về phía mình nữa. Nghiêm trọng hơn, trong mắt quần thần, Từ Giai được thánh sủng, mình không còn uy hiếp nổi ông ta nữa, ngược lại khả năng còn bị đả kích báo thù.
Rất nhiều người chắc chắn sẽ giữ khoảng cách với mình, đám ngôn quan càng không cố kỵ gì nữa. Cao Củng chỉ biết thầm trách học sinh của mình, quá mềm lòng dễ bùi tai mà thôi.
Kế đó là ngày cuối năm, nội các bắt đầu tiến hành các loại tổng kết, thêm vào Cao Củng thu mình lại rất nhiều, cho nên dù cả ngày bận rộn, nhưng có được thời gian yên bình hiếm có.
Đám Thẩm Mặc cũng kết thúc thời gian học tập, bắt đầu nhận một số nhiệm vụ.
Trương Cư Chính phụ trách kiểm tra sổ sách hộ bộ, dùng cho hội nghị tài chính cuối năm.
Trần Dĩ Cần phụ trách nghiên cứu phương án khảo hạch lại bộ, chuẩn bị cho kinh sát.
Thẩm Mặc phụ trách phân tích sổ sách binh bộ, cũng vì hội nghị tài chính , tránh khỏi bị các bộ xỏ mũi.
Đương nhiên không chỉ bận mỗi tổng kết, còn có nhiều quốc vụ phải làm.
Trước tiên bên Quảng Đông đã điều tra rõ ràng, sự kiện đổ máu kỳ thực là do tông tộc đánh nhau, vì quan phủ trước khi đo ruộng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629454/chuong-787-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.