- Cao Củng đã quyết thay Hải Thụy, thậm chí có người thay thế rồi.
Dư Dần phân tích:
- Làm thế có hai cái lợi, một là xoa dịu dư luận, hai là Hải Diêm Vương đi, Thái Đồ Tể lại tới, vận mệnh cha con họ Từ càng bi thảm hơn, ruộng đo vẫn đo... Kỳ thực còn có điều thứ ba, năm xưa Hải Thụy từng chửi mắng Cao Củng, với tính ông ta, sao có thể không không khúc mắc gì, cho nên thay người chẳng có gì lạ.
Nghe Dư Dần phân tích, Thẩm Mặc im lặng rất lâu mới lạnh lùng nói:
- Ta không đồng ý.
Để cơn giận lắng xuống, y mới nói tiếp:
- Hải Thụy là người ta chọn, không thể để ông ta muốn đổi là đổi, nếu không có tiền lệ này, sẽ mang tới hậu họa khôn cùng.
- Vâng.
Dư Dần liền không nói tới Cao Củng nữa, quay sang Hải Thụy:
- Nghe nói Hải đại nhân có câu danh ngôn là "kẻ giàu không phải người, là người thì không giàu", vừa mới tới Tô Châu đã ban bố pháp lệnh yêu cầu quan viên tiết kiệm, đại hộ cũng phải tiết kiệm, còn đóng cửa đổ trường thanh lâu. Hơn nữa cũng rất bất mãn với việc đổi trồng lúa sang bông dâu, có ý thay đổi... Nếu để hắn làm loạn kinh tế Tô Tùng thế nào cũng thụt lùi, đó là trái tim kinh tế toàn quốc.
- Sao ta không biết hắn là dao hai lưỡi chứ?
Thẩm Mặc cười méo xẹo:
- Đừng quên mục đích của chúng ta là gì.
- Chúng ta muốn ép đại hộ ra khỏi đất đai.
Là tâm phúc Thẩm Mặc tín nhiệm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-cu-nhat-pham/2629555/chuong-854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.