Trương Nhất Phàm nhìn cô ta một cái, phát hiện ra cô ta trông không đến nỗi xấu. Khi cô ta bỏ kính râm xuống, đại khái nhận ra tuổi tác cô ta.
Ngoại trừ khuôn mặt kia, làn da trên cơ thể cô ta hơi đen giống như kiểu thường xuyên phơi nắng. Trên người mặc áo phông, dưới mặc chiếc quần bảy phân, hai khuyên tai rất to chói lọi ánh sáng, ước chừng đường kính phải bảy centimet.
Nhìn dáng vẻ của cô ta, Trương Nhất Phàm cơ bản khẳng định cô ta là kiểu con nhà giàu mới nổi.
Mà Trương Nhất Phàm không có nhiều thiện cảm lắm với những người như thế, các cô này lúc bình thường nhàn rỗi thích đùa cợt người khác. Nhưng lúc vừa rồi lưu ý biển số xe của đối phương mới phát hiện ra cô ta đang lái một chiếc xe mang biển số của Quảng Đông.
Chiếc xe Lali Pháp giống như của cô ta rất ít khi thấy ở tỉnh Tương. Trương Nhất Phàm trong lòng đang suy đoán thân phận của cô ta.
Cô gái mở âm thanh trên chiếc xe thật lớn, lúc lái xe, thân mình còn lay động theo tiết tấu âm nhạc. Nhìn Trương Nhất Phàm bằng ánh mắt đầy khiêu khích.
Trương Nhất Phàm chẳng thèm để ý đến cô ta, sau khi cầm thẻ liền tiếp tục tăng tốc đi vào làn đường cao tốc.
Ở trên đường, Tô Như Hồng gọi điện thoại tới, báo cáo tình hình tiến triển cuộc gặp lần thứ hai với ông Tiêu cho Trương Nhất Phàm. Ông Tiêu là người tinh anh, từ khi bị lừa đến địa khu Giao Châu, Trưởng phòng Ngưu hàng ngày đều phái người theo ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-dao-thien-kieu/1459571/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.