Nửa đêm, Trương Nhất Phàm giật mình tỉnh dậy.
Tại sao tôi lại ngủ ở đây? Hắn lắc lắc đầu phát hiện Thôi Hồng Anh không ngờ đang ngủ gục trên bàn.
Bên ngoài gió vẫn đang thổi.
Đang là đầu mùa xuân, khống khí mát mẻ, Thôi Hồng Anh mặc giản dị, quần áo rẻ tiền bó chặt cơ thể trẻ trung. Cố gắng xua đuổi suy nghĩ xấu xa trong đầu về cô.
Đây là một cô con gái vất vả, nếu không phải vì lý do này. Đồng thời nếu không nhìn thấy cô mạnh mẽ, Trương Nhất Phàm đã không đồng ý để cô đến đây làm công.
Nhìn Thôi Hồng Anh đang ngủ gục trên bàn uống nước, ngủ rất say. Trương Nhất Phàm nhẹ nhàng gỡ chăn trên người mình, quàng lên người cô, sau đó mở điều hòa.
Nhìn đồng hô đã hai giờ khuya.
Hắn có thói quen buổi tối không tắm rửa không thể đi ngủ. Hôm nay cùng hai người Dương Lăng Vân uống rượu chuếnh choáng thật sự là mệt chết. Hắn vươn vai đi vào phòng tắm.
Hiện giờ tắm xong có thể đi ngủ lúc ba giờ.
Khi tiếng nước trong phòng tắm vang lên Thôi Hồng Anh giật mình tỉnh dậy.
Đang gục trên bàn cảm thấy cái gì đó đè nặng lên người mình, cả người bị trói buộc. Cuối cùng là cảm nhận một hơi thở ấm áp dạt dào.
Một tấm chăn dày đè lên người, sức nặng làm Thôi Hồng Anh bừng tỉnh.
Phát hiện chăn đắp trên người mình là chăn mà Bí thư Trương đắp. Bí thư Trương trên sô pha đối diện đã không còn đó. Thôi Hồng Anh nhìn đồng hồ trên tường đã hai giờ hơn.
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-dao-thien-kieu/1460154/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.