Đi theo bọn họ còn có Dương Mễ và hai người của cô, còn có Công an thành phố Hoài Châu. Hai xe cảnh sát, tổng cộng tám người.
Hôm nay Dương Mễ mặc áo phông màu hồng, quần short đen, thắt lưng bản rộng, tỏa sáng dưới ánh mặt trời.
Cặp đùi trắng như tuyết hấp dẫn ánh mắt người qua đường, dưới chân không phải mang giày cao gót mà là đôi giày xăng đan.
Trương Nhất Phàm từ cửa kính xe nhìn thấy Dương Mễ, không chịu nỗi lắc đầu, cô luôn thích cách ăn mặc như vậy, hình như không phơi bày vẻ đẹp của mình, cô không được yên tâm.
Trên đầu cô còn cố tình đội một chiếc mũ, có vài phần hương vị của nữ sinh viên, nhưng tiếc rằng bộ ngực lớn luôn bán đứng cô là người trưởng thành. Mãi cho đến khi Dương Mễ ngồi lên xe, đám phóng viên mới tản ra cho xe chạy.
Trong văn phòng Bí thư Lý ở tỉnh thành, Lý Thiên Trụ đang ngồi xem văn kiện, thư ký nhẹ nhàng đi tới châm nước trà, Lý Thiên Trụ ngẩng đầu hỏi:
- Phó Chủ tịch tỉnh Nhất Phàm đi Hoài Châu, có tin tức gì không?
Hoài Châu là do Lý Thiên Trụ phái Trương Nhất Phàm đi, đương nhiên ông rất quan tâm nhất cử nhất động của hắn tại Hoài Châu. Điều ông lo lắng nhất chính là Trương Nhất Phàm khiến cho Hoài Châu thành gà chó không yên.
Đối với tính cách Trương Nhất Phàm, Lý Thiên Trụ hiểu rất rõ, chỉ cần hắn xem không vừa mắt, hắn tuyệt đối phải nhúng tay vào. Thích bênh vực kẻ yếu.
Thư ký Chu Anh Văn nghe ông chủ hỏi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-dao-thien-kieu/1460760/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.