Vũ Băng Lãnh không kiềm được cơn giận mà ra tay đánh anh. Năm dấu tay in đỏ trên má, anh tức giận nhìn thẳng vào Vũ Băng Lãnh lãnh đạm nói:
- Vì một đứa con gái ngoài giá thú mà ông đánh tôi??
Nói xong, anh lạnh lùng đi thẳng ra ngoài. Vũ Băng Lãnh ngơ ngác nhìn cánh cửa bị đóng sầm. Ông thở dài trầm ngâm suy nghĩ.
Anh mang theo cơn tức giận mà đi lên lầu. Vừa mở cửa phòng thấy cô, anh không bất ngờ mà ngược lại kiềm nén cơn giận cười nói:
- Em vào đây làm gì vậy??
Cô đang mải nhìn tấm ảnh trên tay mà không để ý anh đã vào phòng từ lúc nào. Cô cười đặt tấm ảnh về chỗ cũ:
- Em cầm nhầm điện thoại của anh nên đem vào trả cho anh thôi.
Anh cũng không tra hỏi gì thêm, bước từng bước đến chỗ cô ôn nhu vén những lọn tóc con nói:
- Em mau về phòng nghỉ ngơi đi.
Cô mỉm cười gật đầu. Cô thật sự rất muốn hỏi người trong ảnh là ai nhưng cứ định hỏi rồi lại thôi. Anh như đọc được suy nghĩ của cô mà trả lời:
- Bà ấy là mẹ anh và cũng sẽ là mẹ em.
Cô ngạc nhiên nhìn anh. Vậy mà anh cũng đoán ra cô nghĩ gì sao?? Còn thứ gì về cô mà anh không biết không? Cô cười mỉm, nhón chân hôn anh một cái rồi ngại ngùng chạy đi. Anh hơi bất ngờ, bất giác đưa tay lên bờ môi vừa được cô in lên:
- Đúng là cô gái ngốc, em cứ như vậy sao tôi có thể nỡ mà làm tổn thương em.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-bat-chinh-muoi-muoi/85465/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.