Dương Linh Hạ kéo anh ngồi xuống, rồi đặt ly rượu vang đã sớm rót sẵn tới trước mặt Lâm Khánh Quyền: “Quyền, anh nếm thử xem mùi vị này có hợp với khẩu vị của anh không?”
Lâm Khánh Quyền cầm ly rượu lên, khẽ lắc vô cùng tao nhã, đợi sau khi mùi rượu hòa quyện vào không khí, mới để bên miệng từ tốn nhấp một ngụm, rồi nếm kỹ lưỡng một phen: “Rượu ngon, mùi vị rất thuần khiết.
”
Dương Linh Hạ cười đáp: “Quyền, nếu là rượu ngon thì anh uống thêm đi.
”
Hai người hàn huyên với nhau, thời gian dần trôi qua, rượu trong ly bọn học cứ liên tục bị vơi đi, ngay cả Lâm Khánh Quyền luôn có tửu lượng hơn người cũng cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, anh định đứng dậy nhưng lại nhất thời ngã xuống ghế.
Dương Linh Hạ đi tới, ân cần hỏi han: “Quyền, anh uống say rồi à? Để em dìu anh nằm xuống giường nghỉ ngơi một lát.
”
Lâm Khánh Quyền vốn định xua tay, ai dè cả người lại mất hết sức lực, để mặc Dương Linh Hạ dìu anh nằm xuống giường, cô vươn tay định cởi đồ giúp anh, không ngờ lại bị anh túm lấy, nên dịu dàng nói: “Quyền, anh uống say rồi, để em cởi đồ giúp anh, như vậy sẽ ngủ thoải mái hơn.
”
Lâm Khánh Quyền chỉ nhìn cô bằng đôi mắt say khướt mơ màng.
Dương Linh Hạ khẽ cười nói: “Quyền, lát nữa em sẽ khiến anh càng thoải mái hơn, qua đêm nay, em sẽ chính thức trở thành người phụ nữ của anh.
”
Cô giơ tay sờ mặt Lâm Khánh Quyền: “Quyền, anh đừng trách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/1888053/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.