Lúc Lục Thi Nguyệt vẫn đang suy nghĩ lung tung, thì điện thoại bỗng đổ chuông, cô lấy ra xem thì thấy là Lâm Khánh Quyền.
Cô nhướn mày vẻ nghi hoặc, bọn họ mới tách ra chưa tới 10 phút, nhưng dù là thế, thì cô vẫn nhấn nghe máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói ngang ngược của Lâm Khánh Quyền: “Về vụ tai nạn xe của em và bạn em, tôi đã mời luật sư tốt nhất cho em rồi, đợi bắt được người rồi sẽ khởi tố, tôi sẽ khiến người kia tán gia bại sản.
”
“Không! ” Cô còn chưa kịp nói hết hai chữ cần đâu thì người ở đầu bên kia đã cúp máy.
Lục Thi Nguyệt gượng cười, thầm nói: “Quả nhiên là phong cách của Lâm Khánh Quyền, trước giờ cô luôn thuận theo tính khí của anh, ví dụ như chuyện kết hôn rồi ly hôn đều do anh quyết định, như thể trong cuộc giao dịch này, cô hoàn toàn không có quyền để xen vào.
Sao cô có thể yêu một người đàn ông ngang ngược hống hách như vậy?
Nhưng giờ nghĩ đến mấy chuyện này đã quá muộn rồi.
Lục Thi Nguyệt thu hồi tâm trạng của mình, rồi mở cửa phòng bệnh ra đi vào trong.
Lục Phượng bị đâm, mới đó mà đã nằm viện được một tháng rồi, mặt nạ thở oxy trên mặt cô ấy đã được lấy xuống, hơn nữa cũng đã ăn được mấy món thịt dễ tiêu rồi.
Lục Thi Nguyệt bảo dì Ngô – giúp việc trong nhà chuẩn bị đồ ăn giàu dinh dưỡng lại phong phú, rồi mang tới bệnh viện.
Dì Ngô xách đồ bổ mà mình đã chuẩn bị kỹ lưỡng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-he-thue-muon-ba-lam-xin-gio-cao-danh-khe/1888155/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.