Tên đại ngốc nhìn thấy Tô Khả ngẩn người, lại nhìn vẻ mặt không đổi sắc của hiệu trưởng, vội vàng nói "Bạn học Tô Khả, còn không mau chấp hành mệnh lệnh!"
Có trời mới biết, vị hiểu trưởng này đây kỷ luật quân đội nghiêm khắc, nổi tiếng nhiệt tình và đoàn kết trong tập thể , lần này Tô Khả làm ra hành động như vậy, có thể không làm cho hiệu trưởng tức giận sao! Cho nên phạt chạy là khẳng định.
Tô Khả còn đang chóng mặt giữa hồ, lại nhìn thấy tên đại ngốc vỗ vỗ ót mình, sau đó nhìn đám bạn học xem kịch vui ở xung quanh, Tô Khả luôn quan tâm mọi người, trong nháy mắt cảm thấy nhân phẩm của mình bộc phát.
Tô Khả ôm hận liếc nhìn hai chân mình, rồi chạy về phía bãi tập. Trong vòng một ngày, cô bị phạt chạy mấy lần rồi? TAT khóc sao? Làm người được đến mức như Tô Khả, mẹ nó, thật sự là hiếm thấy có phải hay không!
Tên hiệu trưởng đáng chết này, nói thế nào cũng là đại học năm nhất, theo lý, cần phải dịu dàng chăm sóc đối với nữ sinh mại yếu đuối mỏng manh như cô thế này!
Nhưng tại sao, gần đến giờ ăn cơm, lại phạt cô chạy! Đây cuối cùng là tại sao!
Tô Khả chạy về phía bãi tập, lần này không có vui vẻ chạy đến bãi tập như lần trước, dù sao lần trước cô bị phạt chạy cũng có thể vô cùng thoải mái vui vẻ ngâm nga khúc nhạc, còn lần này, ngâm nga ca khúc là bụng của cô "Ọt ọt——"
Tô Khả nội lưu đầy mặt.
Ba vòng, cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-choc-lua-thieu-than/1716005/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.