Hoắc Vi Vũ hoảng loạn, nhét sách dưới gối, nhíu mày hỏi:
“Sao anh vào phòng không gõ cửa vậy?”
“Cần sao?” Anh ta nóng nảy đi đến trước mặt cô, nhìn xuống, hơi hơi liếc mắt, nhìn về phía gối, ra lệnh nói:
“Lấy ra.”
“Lấy cái gì?” Hoắc Vi Vũ ngồi dậy.
Anh lạnh lùng nhìn cô, bàn tay duỗi ra.
Hoắc Vi Vũ chặn tay anh ta lại. Tay vừa đụng vào tay anh, liền bị anh tóm lấy.
Lòng bàn tay anh ta nóng đến dọa người.
Hoắc Vi Vũ muốn rút ra, nhưng không tài nào rút ra được.
“Ok, muốn thì tôi cho.” Cô sảng khoái nói.
Cố Cảo Đình buông tay. Hoắc Vi Vũ ném sách vào trong bàn tay anh.
Cố Cảo Đình nhìn thoáng qua tên sách “Nằm trên giường gây án.”
Anh ta lật trang thứ nhất ra.
Hoắc Vi Vũ hơi hơi đỏ mặt, lông mày nhíu lại.
Tên tác giả Vô Lương, chương một: Nam chính ăn nữ chính, viết rất ngay thẳng.
“Cô thích xem sách loại này?” Cố Cảo Đình hỏi.
Hoắc Vi Vũ giả bộ bình tĩnh, đôi mắt xinh đẹp ngạo nghễ nhìn anh:
“Tùy tiện xem thôi, đâu có phạm pháp.”
Cố Cảo Đình ném sách cho cô, nằm lên giường, cánh tay đưa ra sau ót, nhắm mắt lại nghĩ ngơi.
Thân thể cao lớn cường tráng lập tức chiếm hơn nữa cái giường.
Hoắc Vi Vũ vừa định cự tuyệt, liền nghe anh ta yếu ớt nói:
“Đọc cho tôi nghe.”
Hoắc Vi Vũ: “…”
Bên trong đều miêu tả cái kia kỹ càng, nhìn nhiệt huyết sôi trào, cô đọc từ từ, giống như người dẫn chương trình.
Mặt Hoắc Vi Vũ không thể đen hơn, ném sách lên người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1634876/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.