Cố Cảo Đình thâm thúy nhìn cô, cô trợn mắt chống lại.
Trong đôi mắt cô dường như có một tiểu vũ trụ đang chậm rãi bùng nổ.
Cố Cảo Đình vặn lông mi, một tia bực bội hiện lên không dễ phát hiện.
Anh hất tay cô ra, tự phụ đứng lên. "Tôi nói rồi mười ngày sau, chú ý giữ gìn sức khỏe cho tốt "
Hoắc Vi Vũ không hiểu nhìn về phía gò má anh tuấn của anh. Không phải ý anh là để cô phục vụ anh thoải mái sao?
Anh vẫn chỉ đang chơi đùa cô, người đàn ông như anh kiểu phụ nữ nào mà không có, người phụ nữ nào anh không muốn, liền chán ghét.
"Chuyện của Yến Tử…” Hoắc Vi Vũ còn chưa hỏi xong.
Cố Cảo Đình sâu thẳm nhìn về phía cô, vòng xoáy trong ánh mắt dường như có thể hút cô vào trong.
Hoắc Vi Vũ cấm khẩu rồi.
Sợ là nói nhiều, sai nhiều.
Cố Cảo Đình đưa túi quà cho cô, mặt không thay đổi ra lệnh: "Cô thay quần áo của cô đi, quần áo của tôi cứ ném đi là được "
Hoắc Vi Vũ có cảm giác quái dị.
Quần áo của anh đã bị cô mặc khiến anh ghét bỏ T_T?!!
Khó chịu không phải cô muốn để cho anh mặc, mà là anh cao cao tại thượng giẫm cô ở dưới bàn chân.
Cô không thích khuất phục.
Hoắc Vi Vũ cầm lấy, bên trong túi có một bộ áo trắng và quần dài hiệu Chanel, còn có một bộ nội y.
“Cảm ơn” Hoắc Vi Vũ lạnh lùng nói.
Cố Cảo Đình không nói lời nào, liền nghiêm mặt, chỉnh trang lại quần áo, đi về phía cửa.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1634903/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.