Hoắc Vi Vũ dừng bước lại, lạnh nhạt nhìn về phía trước.
Ngụy Ngạn Khang dây dưa với cô như vậy, nếu bị Cố Kiều Tuyết hoặc là Cố Cảo Đình biết, thì người xui xẻo sẽ là cô.
Cô lạnh lùng nhìn về phía anh ta, "Có phải tôi đi rồi, không có hồi tâm chuyển ý, từ nay về sau, anh sẽ không dây dưa với tôi nữa."
Ngụy Ngạn Khang thâm tình nhìn cô, gật đầu, "Ừm."
"Nếu như anh làm không được thì?" Hoắc Vi Vũ lý trí hỏi.
"Anh sẽ bị xe đụng chết. Đáp án này em đã hài lòng chưa, Tiểu Vũ."
Hoắc Vi Vũ bỏ qua đau khổ trong mắt của anh ta, mặt không biểu tình nói: "Vậy đi đi."
Lên xe, Ngụy Ngạn Khang mở nhạc, là nhạc hòa âm cổ điển mà cô thích nhất.
Ngụy Ngạn Khang là một người đàn ông rất cẩn thận, dịu dàng.
Nhưng mỗi lần nhớ tới những nhu tình như nước này của anh ta, trong lòng của cô như bị một cây gai đâm sâu vào, rất đau.
Cho nên, dứt khoát, không nghe, không nhìn, nhắm mắt lại.
Hơn một tiếng sau, Ngụy Ngạn Khang dừng xe.
Hoắc Vi Vũ mở to mắt, trước mắt là căn nhà lớn có kiến trúc phong cách Âu Mỹ.
Phía trên phòng ở phủ kín năm màu, dưới ánh sao, càng rực rỡ chói mắt.
Ngụy Ngạn Khang mở cửa xe, dịu dàng nói: "Xuống xe nhìn xem."
Hoắc Vi Vũ xuống, sau lưng, mấy màu sắc rực rỡ sáng ngời, hồng, vàng, hồng nhạt, tím.
Cô quay đầu lại.
Một mảnh hoa oải hương, hỗn hợp cùng một chỗ.
Liếc mắt liền thấy ba chữ "ILOVEYOU’ được cố ý sử dụng ba
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635257/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.