“Vài giờ, tôi mới ngủ 2 tiếng đồng hồ, cô làm gì dậy sớm như vậy.” Duật Nghị bực bội oán giận nói.
“Bồi tôi đi một chỗ, đi không?” Hoắc Vi Vũ hỏi.
“bây giờ cô ở nơi nào?” Duật Nghị đứng dậy, gãi đầu tóc lộn xộn.
Ngày hôm qua nghĩ vấn đề sống hay chết, nghĩ đến lúc anh ngủ mất.
“Trong nhà.” Hoắc Vi Vũ nói xong, cúp điện thoại.
Cô đi vào phòng, nằm ở trên giường, nhắm mắt lại.
Cô không thể tránh khỏi sẽ trở thành vị hôn thê của Duật Nghị, như vậy bước đầu tiên, nhất định phải làm cho Duật Nghị chán ghét cô.
Hai giờ sau, Duật Nghị gõ cửa.
Hoắc Vi Vũ bị đánh thức, mở đôi mắt tràn ngập tơ máu, cào tóc rối loạn, đứng dậy, đi tới cửa, mở cửa.
Duật Nghị bị bộ dáng của cô làm cho hoảng sợ, “cô bị người cường J hả?”
Hoắc Vi Vũ tung ta tung tăng đi đến toilet, “Mới vừa tỉnh ngủ là hình dạng này.”
Cô cầm lấy bàn chải đánh răng, lấy kem đánh răng, đánh răng.
Duật Nghị đi theo đến toilet, trong lòng có chút không thoải mái, “cô chưa có tỉnh thì đem tôi đánh thức trước?”
Hoắc Vi Vũ kéo kéo khóe miệng, lộc cộc lộc cộc súc miệng, phun rớt bọt, tùy ý lấy khăn lông lau miệng, đôi mắt cụp xuống nhìn anh, “Bằng không thì sao? anh không phải là vị hôn phu của tôi sao? Nếu anh chưa có thói quen, từ giờ trở đi tập thích ứng.”
Cô tẩy mặt, tô kem, phấn lót, che tì vết, bắt đầu hoá trang.
Duật Nghị ngồi ở trên ghế nhìn cô, đợi hơn một tiếng.
“Cái kia,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635652/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.