Y Phương Phương rất không khách khí cúp máy.
Cô ta gọi điện thoại cho Tần Duyệt.
"Alo, tôi là Y Phương Phương, tôi có việc gấp muốn nói với Cố Cảo Đình, phiền anh đưa điện thoại cho anh ta một chút ha." Y Phương Phương khách khí nói.
"A, tư lệnh đang họp, cô phải đợi chút nữa."
"Tôi có việc gấp, rất gấp." Y Phương Phương vội vàng nói.
"Được rồi."
Tần Duyệt xoay người, gõ cửa, đẩy ra, nhìn về phía người đang bắt đầu cuộc họp, cả người Cố Cảo Đình lạnh thấu xương.
"Tư lệnh, Y Phương Phương điện thoại, nói là tìm ngài có việc gấp, gấp vô cùng gấp." Tần Duyệt báo cáo.
"Một tiếng sau kêu cô ta gọi lại, ngoài ra, nói với cô ta, nếu có chuyện gì vội, tốt nhất nói với Sở Thanh Vân, chuyện gấp với cô ta, chỉ có Sở Thanh Vân sẽ khẩn trương." Cố Cảo Đình lãnh khốc nói.
"Vâng." Tần Duyệt đáp, đóng cửa lại.
Anh ta nói với Phương Phương: "Tư lệnh nói một tiếng sau gọi lại, nếu như cô gấp không nhịn được, có thể tìm chồng cô để giải quyết."
"Tìm anh ta có ích lợi gì, một tiếng sau Cố Cảo Đình gọi điện thoại cho tôi, gái trinh cũng thành đàn bà rồi. Anh nói với anh ta, chuyện liên quan đến mạng người, bây giờ anh ta không nghe điện thoại của tôi anh ta nhất định sẽ hối hận." Y Phương Phương đe dọa nói.
"A." Tần Duyệt suy nghĩ một chút, kiên trì, lần nữa gõ cửa, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía Cố Cảo Đình, "Tư lệnh, cô ta nói chuyện liên quan đến mạng người."
Cố Cảo Đình tiếp nhận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635692/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.