Duật Nghị và Hoắc Vi Vũ, Hoắc lão gia cùng đám người vây quanh vào phòng.
Duật Nghị đánh giá nhà Hoắc Cương Liệt, không khách khí nói: “Nhà ông sao nhỏ như vậy?”
Hoắc Cương Liệt đi trước, “thưa điện hạ, nhà bình dân bá tánh là dạng này.”
“Vậy ông an bài cho tôiở phòng nào?” Duật Nghị nhíu mày, có chút không vui.
“Là khách phòng ở lầu một có ánh sáng mặt trời.” Hoắc Cương Liệt giải thích.
“Lầu một, tôi không thích, cho tôi chuyển đến phòng lớn nhất lầu hai có ánh sáng mặt trời đi.” Duật Nghị yêu cầu.
khóe miệng Hoắc Vi Vũ hơi hơi giơ lên.
Duật Nghị tuy rằng thực cuồng vọng, nhưng mà, khi anh cuồng vọng lên, vẫn là làm người ta cảm thấy trong lòng rất sảng khoái.
Hoắc Cương Liệt ở lầu một.
Hoắc Thuần, Tần Diệu Ni và Hoắc Dương ở lầu hai, phòng lớn nhất lầu hai là của Hoắc Thuần.
“vâng, lập tức tôi gọi người sửa sang lại.” Hoắc Cương Liệt cung kính nói.
“Không cần phiền toái ông nội, người của tôi sẽ sửa sang lại.” Duật Nghị nhìn về phía hộ vệ.
Hoắc Vi Vũ nhìn thị vệ đi lên, trực tiếp chạy về phòng Hoắc Thuần.
Xem ra, Duật Nghị đối với bố cục nhà bọn họ đã sớm tìm hiểu.
Bọn họ đem giường, cái bàn, đồ vật lung tung rối loạn đều đem ra tới, trở nên càng thêm lung tung rối loạn, đặc biệt là quần áo của Hoắc Thuần, rớt đầy đất.
Hoắc Thuần bực tức dậm chân.
Tần Diệu Ni cầm tay Hoắc Thuần, hạ giọng nói: “Việc nhỏ mà không nhịn được thì sẽ làm loạn việc lớn, đừng quên, đêm nay chúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635784/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.