“Làm sao vậy?” Hoắc Vi Vũ cầm cánh tay anh, mềm nhẹ hỏi: “nhiệm vụ thất bại sao? Không có quan hệ, em không trách anh.”
Cố Cảo Đình kéo tay cô ra, xa cách mà đạm mạc nhìn cô.
Ánh mắt kia, dường như cô chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Bọn họ không có bất luận cảm tình gì với nhau, cũng chưa từng bên nhau.
“Nhiệm vụ thành công, tôi và Đan Địch Tư Lục Phỉ nói chuyện trắng đêm, có cảm giác chỉ hận gặp nhau quá muộn, cô ta, giống như thực hiểu tôi, biết tôi muốn cái gì, nhu cầu là cái gì, tôi thực thưởng thức cô ta.” Cố Cảo Đình lạnh lùng nói.
Mỗi một câu, đều như một thanh lợi kiếm, đâm vào trái tim cô.
Cô cảm thấy, tâm đau, đã không còn là chính mình.
“anh, thích cô ta sao?” Hoắc Vi Vũ ngừng thở hỏi.
“trước nay tôi chưa có gặp được người đẹp hoàn mỹ như vậy, cùng cô ta ở bên nhau, tôi cảm thấy đặc biệt thoải mái.” Cố Cảo Đình nói thẳng không cố kỵ.
ý tứ là, không chỉ thích mà thôi.
Mà là, anh thiệt tình thành ý muốn cùng cô ta kết giao.
Hoắc Vi Vũ không chịu nổi, tâm vỡ vụn, lại lần nữa vỡ vụn.
Cô lảo đảo về sau vài bước, thiếu chút nữa té ngã, vịn vào xe, ổn định thân thể.
Cô không rõ.
lúc anh đi, còn thích cô như vậy, muốn cô chờ anh trở về.
Vì sao chỉ mấy ngày ngắn ngủn, anh liền yêu người phụ nữ khác.
Cô nghĩ tới anh cưới người khác, nghĩ tới anh chết, lại không nghĩ rằng, sẽ có kết quả này.
So với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quan-hon-keo-dai-co-thieu-sung-the-vo-do/1635871/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.